Bài này tôi sửa lời từ một bài Xẩm Chợ, anh em chúng tôi hay hát trong một quãng thời gian khó khăn, 19-hồi-ấy. Xin đăng kèm với một bài Xẩm của nghệ sĩ Hà Thị Cầu, biết đâu có vài bạn trẻ lại thích kiểu hát Xẩm này, hoặc các bạn khác lại tìm thấy hình bóng mình năm xưa trong bài Xẩm Rừng tự chế này.
Chúng mình xưa, gươm nhỏ gươm to
Bây giờ thất thủ, mới co ro cái xó rừng
Than khổ thì cứ, chứ ăng ten thì đừng
Mẹ già lên gặp chứ nửa mừng mà nửa thương
Đao khiên bỏ xuống, cay đắng trăm đường
Rừng thiêng nước độc, biết sống còn tới mai
Lên thăm nuôi khó lắm ai ơi
Bây giờ ngồi đấy, em nhớ lời anh đây
Thằng lớn, em lo cho đi ngay
Đứa út giữ lại, đợi ngày anh ra
Sống chết, phước đức nhà ta
Cứ liều một chuyến, chứ ở nhà biết học hành chi
Chứ thương em đang phận xuân thì
Chờ anh tốt nghiệp, chứ còn gì mà thanh xuân
Em ơi, anh xin lỗi em một lần
Cha mẹ, con cái... trăm phần nhờ cậy em
Trên này, anh đã có anh em
Bốn bể tứ hải, như anh em một nhà
Chứ thương anh, em gắng về nhà
Con cái em dạy, mẹ già em thương
Nhìn em, anh luống đoạn trường...
LT
Cảm ơn những tóc dài chân cứng đá mềm nuôi chồng, con năm xưa.
Vào link dưới coi video về Xẩm của cụ Hà Thị Cầu.
https://www.facebook.com/groups/2004139939886509/permalink/2670692959897867