*****
Những cánh én chao liệng trên bầu trời,giữa vườn rau Sơn Tây,mà cách đây mấy năm vẫn còn xanh um,xanh như tuổi thơ của ta và nhỏ
Nhớ những buổi trưa cùng nhau ra vườn quay nước giếng đổ ra bể,để mai người lớn rửa các bó rau xanh vừa hái,để anh nhỏ chiều chiều gánh trên vai cặp thùng hoa sen tưới những luống rau thẳng tắp,mùa nầy vườn nhà nhỏ đang thu hoạch su hào và rau diếp,những lá rau lớn như bàn tay vì được cấy ra luống chăm bón cẩn thận,su hào cũng xanh ngọt,một loại củ đặc biệt chỉ Tết mới có,cả cánh đồng chộn rộn người hái kẻ trồng,từ tờ mờ sáng cho đến lúc tối mịt trong những ngày nầy
Ngày nhỏ đi,chẳng nói với ta lời nào,chỉ âm thầm lặng lẽ rời xa ta,bao chiều chờ đợi bên mảnh vườn xưa,để được nhìn thấy bàn tay nhỏ nhắn giơ ra giữ lấy chiếc gầu và đổ ra bể mỗi khi ta quay nước
Tuổi thơ qua đi,nhỏ vẫn biền biệt,vườn rau giờ cũng không còn,cỏ dại mọc quá đầu người,đôi lần ta trở về nơi ấy nghe ngóng tin nhỏ,từ ra đi nhỏ chưa lần về,ta mong nhỏ mãi bình an,nhưng trong thâm tâm ,vẫn mong ngày gặp lại,dù ta và nhỏ tóc đã khói sương !