Cứ Tết, Mẹ tôi lại rửa nhà
Lau lại bàn thờ, chỉnh chậu hoa
Lư đồng đã xỉn, tro chà lại
Dặn sáng Mùng Một, phải ở nhà
Tết ấy Quê Bà, tối Ba Mươi
Quây quần sân gạch, đủ mọi người
Bà thì lót rơm, ngồi bớt lạnh
Chúng tôi đút củi, bánh chưng sôi
Ba mươi, Làng tôi trời rét lắm
Đường ra Chùa nhỏ, lạnh căm căm
Thầm thì Bà khấn, tôi đứng cạnh
Hẳn Bà cầu cho Cháu Duyên lành
Chợt pháo giao thừa nổ giòn tan
Mẹ bưng gạo nước, quét hương tàn
Bố ngồi khai bút, trầm ngâm lắm
Đọc được vài chữ... Quốc Thái An
***
Sau cái Tết ấy, Tết tha hương (*)
"Bà phải ở lại nom Tông đường"
"Vào Nam, Nếp nhà cháu phải giữ"
"Hình Ông cầm theo, nhớ thắp hương"
***
Cháu bà giờ sắp già hơn Bà
Mấy chục năm ấy thoáng vụt qua
Cháu vẫn là Cháu của Bà đấy
Mãi nhớ tiếng ru, giọng của Bà
***
Đồng Đăng nằm nhớ Phố Kỳ Lừa
Tô Thị của Bà vắng núi xưa
Lúc mất hẳn Bà mong Cháu lắm
Tết nào Cháu cũng nhớ Tết xưa.
(*) Tết trước khi vào Nam 1954.
LT
Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi, đất đã hóa tâm hồn
Chế Lan Viên
VềQuêBà: https://www.facebook.com/groups/2004139939886509/permalink/2654414464859050/
Nấu Bánh Chưng Ở Quê Bà:
https://www.facebook.com/groups/2004139939886509/permalink/2653152624985234/
Original post: