VẪN GỌI SÀI GÒN
Nếu mai này tôi trở về nơi cũ
Thăm lại nơi mà tôi đã lớn lên
Vẫn gọi Sài Gòn môt cách dịu êm
Mà không gọi bằng một tên nào khác
Những con phố đã in trong ký ức
Mãi mãi với tôi sẽ chẳng đổi dời
Nhớ đoạn đường Lê Văn Duyệt nối dài
Ngã ba Ông Tạ một thời tôi sống
Quên sao được quán thạch chè Hiển Khánh
Thỉnh thoảng đôi lần tôi đã ghé qua
Ngôi trường ấu thơ Tiểu Học Chí Hòa
Là cả góc trời thương yêu tuyệt diệu
Rồi thăm lại những con đường niên thiếu
Xưa đã đi qua hàng vạn ngàn lần
Tự Do Phan Thanh Giản Bùi thị Xuân
Công Lý Cống Quỳnh hay Sương Nguyệt Ánh
Rời Nguyễn Du xuôi con đường Thống Nhất
Dăm gốc me già cằn cỗi làm sao
Giọt nắng hè sang hoa phượng năm nào
Nghe tiếng ve sầu nhớ thời gian cũ
Em gái Gia Long Trưng Vương ngày đó
Nguyễn Bá Tòng Hưng Đạo Chu Văn An
Mỗi ngôi trường là mỗi một mến thương
Nhắc nhở cho ta nhớ thời gian cũ
Bước chân xưa vẫn còn quen đường phố
Lang thang tìm khu Đại Học Văn Khoa
Ấu thơ ơi ! Sao nước mắt nhạt nhòa
Phố cũ trường xưa thay tên đổi họ
Đứng lặng thầm nhìn dấu yêu xưa đó
Nay bơ vơ bỗng lạ bỗng xa xôi
Lòng thoáng nghe sao một chút bùi ngùi
Còn chi đâu ! Một chút gì để nhớ
Vẫn thinh lặng mà sao hồn hóa đá
Tội nghiệp cho mình sao qua đa mang
Kỷ niệm xưa trong tiềm thức hoàn toàn
Chợt vỡ vụn trong hai hàng nước mắt
Bầu trời xưa nay dường như đã mất
Chút yêu thương chút muối tiếc thuở nào
Nắng hanh vàng bông chợt thấy xanh xao
Gió không nổi mà sao lòng buốt lạnh ./.
Xin góp một vài nhớ thương tới vùng Ông Tạ
California Dec 31/ 2020
Nguyễn Quang Vỹ