Chiều nay Sơn ra phố về
Thấy đời là những chuyến xe vô định
Tối về gác trọ một mình
Nhìn Tường Vy nhớ Khánh Ly năm nào
Xóm đêm lối nhỏ canh thâu
Nhà Chương heo hút điện câu ánh vàng
Ngõ Con Mắt, nghe mơ màng
Cô liêu chinh phụ muộn màng ru con
Chia ly từ thuở còn son
Giờ đã hóa đá lên non đợi chồng
Lê Thương kể hộ nỗi lòng
Của người thiếp phụ Đồng Đăng năm nào
Anh Bằng nhớ ngọn Trúc Đào
Mùa thu lá rụng bay vào sân ai
Tóc mai sợi ngắn sợi dài
Phạm Duy kể chuyện thương hoài ngàn năm
Sơn, Hải… một trăm phần trăm
Đời lính đâu dễ về thăm một lần
Buồn ơi, chào mi một lần
Nguyễn Ánh 9 đã 10 lần đau thương
Hái hoa trinh nữ bên đường
Thiện Thanh trách cứ ra đường làm ngơ
Lam Phương trêu: Tình bơ vơ
Tuấn Khanh kể gặp người xưa về làng
Về thôn nghe lòng rộn ràng
Hoa soan thềm cũ đã tàn thời gian
Đức Quang: chớ sống bi quan
Hy vọng phải vượt nhà hoang ruộng cằn
Bảo Thu xin được một lần
Dìu em nhà mới, tần ngần cài hoa
Hận Đồ Bàn, chuyện Champa
Xuân Tiên kể chuyện Bồng Nga một đời
Suối mơ, Lưu Nguyễn một thời
Văn Cao từng gặp bên bờ Lô Giang
Con thuyền không bến sang ngang
Thế Phong viết vội đêm tàn, Nam Vang
Đỗ Lễ mai bước sang ngang
Xót xa ngồi khóc dở dang cuộc tình
Linh Bảo chợt ngẫm tới mình
Cầm đàn đập vỡ, hận tình, tình ơi
Thế là hỏng một cuộc chơi
Không đàn như thể bia hơi không mồi
Mọi người bàn tán một hồi
"Chửi đổng thì chớ nên mời vào đây"
Thôi thì tạm dừng ở đây
Mai mua đàn mới, lại say sưa đàn
LT