Hôm qua đi Nhà thương
Hoa cỏ mờ hơi sương
Vì em chạy xe ẩu
Đập cái đầu vào gương
Khẩu trang, kính chắn cao
Bịt thêm dải yếm đào
Găng tay đầy đủ cả
Mặc thế này không sao
Me cười: Thầy nó trông
Chân đi thì cong cong
Con tôi nhìn đoảng quá
Bao giờ kiếm ra chồng?
Em đã qua hai lăm
Mà chẳng thấy ai thăm
Trên DHOT
Đồn em rữ như chằn
Nhưng em chưa gặp ai
Vì thầy bảo người mai
Cháu nó F mười mấy
(Ý đợi người tài trai)
Mơ xa lại nghĩ gần
Đời mấy kẻ tri âm?
Facebook mở ra đọc
Em thấy một văn nhân
Người đâu thanh phi thường
Bài đăng hay lạ thường
Văn minh, không chửi bới
Hỏi ai đọc không thương
Chàng còm bài me em
Me cũng còm làm quen
Thưa Thầy, Ông Tạ ạ?
Còm đông, giời ơi chen
Chàng thưa: vâng, còm đông
Rồi selfie giữa đồng
Xa xa mờ núi biếc
Phơn phớt áng mây hồng
Me thì đang tính lờ
Ngâm nga chàng post thơ
Thầy còm: Hay, Hay quá.
Em đọc xong ngẩn ngơ
Em đăng, chàng đăng sau
Em thả tim thật mau
Chàng chớ chê hấp tấp
Trai đẹp phải giật mau
Mẹ cũng like hả hê
(Dù bài đọc thấy ghê)
Thầy kêu: Like nhiều nhé
Rồi thoát, chúng ta về
Em nghe bỗng rụng rời
Còm mấy câu nghẹn lời
Mạng ảo, đời có vậy
Thoảng ngày vui qua rồi!
Làn gió thổi hây hây
Log out, buồn lắm thay
Em save bài chàng viết
Chàng ơi, chàng có hay
Ngun ngút khói hương vàng
Say trong giấc mơ màng
Em cầu xin Giời Phật
Chú Mod không đuổi chàng
Thiên ký sự đến đây là hết. Tôi tin rồi hai người không gặp nhau đâu, vì lấy được nhau thì cô bé đã làm thơ chửi đời rồi.
Le TM
(sửa thơ của cụ Nguyễn Nhược Pháp, bài Hôm qua đi nhà thương)
tb: che thêm cái trán dzồ vì cô Tường Anh bảo nó làm dzai sợ.