Trịnh Công Sơn viết Diễm Xưa với 4 câu mở đầu nói về Cổ, Tay, Gót và Mắt của người con gái tên Diễm.
Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp 𝗰𝗼̂̉
Dài 𝘁𝗮𝘆 em mấy thuở 𝗺𝗮̆́𝘁 xanh xao
Nghe lá thu mưa reo mòn 𝗴𝗼́𝘁 nhỏ
Đường dài hun hút cho 𝗺𝗮̆́𝘁 thêm sâu
19-hồi-đó, có lần Vespa chết máy phải dẫn bộ đưa XM về nhà, thế là XM cũng gỡ guốc, nói: Sẽ đi chân đất với anh...
***
Tháp 𝐂𝐨̂̉ của Sài Gòn xưa
Cổng Gia Long đợi, 𝐓𝐨́𝐜 mờ mưa bay
𝐕𝐚𝐢 gầy từ thuở dài 𝐓𝐚𝐲
Ngõ Con Mắt nhỏ, 𝐆𝐨́𝐭 gầy bước mau
Dưới 𝐂𝐡𝐚̂𝐧 lá đổ âu sầu
Chợt 𝐇𝐨̂̀𝐧 xanh buốt một màu xót xa
Buổi chiều 𝐌𝐢 ướt mưa qua
𝐌𝐨̂𝐢 lạnh mím chặt ngày xa thị thành
Bàn tay vuốt Mái 𝐭𝐨́𝐜 xanh
𝐂𝐡𝐚̂𝐧 người phiêu lãng sao đành lãng du?
𝐆𝐢𝐨̣𝐭 sầu ướt đọng sương thu
Tình yêu trái phá, lòa mù con 𝐓𝐢𝐦
***
Mưa vẫn về trên những hàng lá nhỏ
Đá vẫn hằn sâu những nỗi nhớ nhau
Bia đá xanh rêu, phủ lấp niềm đau
Xin cho mưa chóng về miền đất rộng
***
Góc phố trước Gia Long xưa...
Vespa vẫn dựng chờ đưa em về
Tóc ướt ủ hồn đê mê
Kiếp sau sỏi đá đã thề tìm nhau...
***
Phổ thơ Diễm Xưa
Nhạc sĩ: Trịnh Công Sơn
Ca sĩ: Tuyết Phượng và Cha
LT
Mến tặng XM của ngày xưa.
Tặng NTB GL/Air Vietnam cùng các Áo trắng Gia Long 66. Sài Gòn từng rất đẹp vì có các bạn.