(Các Cụ gặp nhau cuối năm)
Nguyễn Bính ngồi đếm lá bàng:
Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi
Hàn Mặc Tử: Một rụng rồi
Đêm qua trăng máu, rớt ngoài bờ ao
Xuân Diệu: Trời nhẹ lên cao
Nhìn lá chẳng hiểu vì sao bỗng buồn
Đạp lá khô, Nai bồn chồn
Thế Lữ: Trong lá có hồn thương đau
Huy Cận bên cửa tựa đầu
Nhìn lá nghe nặng trái sầu rụng rơi
TT K.H nhớ người
Ép nốt dư lệ thành lời nhớ thương
Nguyễn Nhược Pháp: Trời mờ sương
Nhìn lá lại nhớ Chùa Hương năm nào
Nguyễn Tất Nhiên nhớ trúc đào
Mùa Thu lá rụng bay vào sân ai?
Hà Thượng Nhân: Thu nhớ ai
Ta nhớ sẻ nhỏ hót ngoài bằng lăng (*)
Hôm ấy nàng đã mười lăm
Nguyên Sa lại bảo nàng rằng mười ba
Hoài Trinh: Người đã quên ta (**)
Tình xanh lo sợ sẽ là tình phai
Vắng em rồi, say với ai?
Vũ Hoàng Chương nhớ bờ vai năm nào
Hữu Loan kể, giọng nghẹn ngào:
Hậu phương em gái, mất ngoài bờ ao
Ngày Xuân có ngọn Trúc đào
Phạm Duy phổ nhạc, bay vào sân em (***)
Đầu Xuân gió nhẹ êm đềm
Như Nhiên từng đã cùng Duyên... dại khờ
Ai mà chẳng đã ngây thơ?
Ai mà chẳng đã từng ngơ ngẩn nhìn?
(*) Hà Thượng Nhân là một nhà thơ Vùng Ông Tạ.
(**) Minh Đức Hoài Trinh
(***) Bạn ĐL có cho biết bản Trúc Đào là Anh Bằng phổ nhạc chứ không phải Phạm Duy. Xin phép giữ nguyên lỗi, để tên Phạm Duy vì bài này viết về những người đã mất. Cảm ơn ĐL.
Tác giả: LT