Tuổi Ngọc
Cho em một chiếc áo dài
Đi chơi với bạn, mùa Xuân tới rồi
Đạp xe quanh phố vậy thôi
Tóc bay trong gió, dáng người tiểu thơ
Cho em một chiếc áo mầu
Tím hơn chiều tím, in sâu vào tà
Đạp xe ngang nhà "người ta"
Áo mầu phất phới, về nhà ngẩn ngơ
Xin cho em, một chiếc áo như mây hồng...
Xin cho em, một chiếc áo như mây hồng...
***
Cho em một mớ tóc dài
Mượt mà buông xuống chùm vai học trò
Cư xá buổi sáng tinh mơ
Đạp xe thật chậm để chờ "người ta"
Cho em một mớ tóc nồng
Em mặc với áo dài hồng mộng mơ
Đầu cư xá, "người ta" chờ
Mộng, người quyến luyến, tỉnh mơ chập chờn
Xin cho em, một mớ tóc tơ xanh rờn...
Xin cho em, một mớ tóc tơ xanh rờn...
***
Cho em xe đạp xinh xinh
Để em đi học một mình Trường xa
Guốc gỗ, gót nhỏ đỏ hoe
Vòng đời nhỏ bé, vòng xe xa dần
Em leo từng con dốc dài
Hôm nay cuối dốc... ngày mai cuối đời
Tóc bạc sao vẫn chơi vơi
Kỷ niệm ùa lại, vùng trời bình yên
***
Xin cho em, nhiều thêm chuyến xe êm đềm...
Xin cho em, nhiều thêm chuyến xe êm đềm...
Phổ thơ bản nhạc Tuổi Ngọc
Tác giả: Phạm Duy
Ca sĩ: Thái Hiền
Tặng các áo trắng của những năm 1960s.
Tặng NTB, cô nữ sinh Gia Long Vùng Ông Tạ.
Tác giả: LT
https://www.facebook.com/groups/2004139939886509/permalink/2657393477894482/